Thứ Năm, 8 tháng 12, 2016

Nỗi nhớ mang tên "Anh".

Nỗi nhớ mang tên "Anh".


Đây là tâm sự của một người bạn đã chia sẻ với mình. Và giờ đây mình xin share lại với các bạn.
Cuộc sống quả thực sẽ cực kì vô nghĩa nếu như thiếu đi thứ mang tên "Tình Yêu". Nó đến mang đến cho chúng ta niềm hạnh phúc vô bờ bến. Và khi nó cất bước ra đi sẽ để lại cho chúng ta một trái tim chai sạn và chi chít những vết thẹo mà thời gian cũng khó có thể chữa lành để trả lại cho chúng ta vẹn nguyên như thuở ban đầu...

"""-----------------------------------------------------------------------------------
Nhật ký ngày 7/12/2016.
Có một điều không thể phủ nhận rằng: E đã từng yêu A rất rất rất nhiều...
2h sáng, ngoài trời mưa vẫn đang rơi như trút nước. E vẫn chưa ngủ, đôi mắt đỏ hoe vì đã khóc mấy tiếng liền. Tim E đang chịu đựng những cơn đau cào xé. E nằm đây nhớ về A, mặc cho quá khứ gặm nhấm tâm hồn e, trong sự tuyệt vọng đến cùng cực. Không biết giờ này A có còn thức không? Có đang quặn thắt trong nỗi nhớ về E như E đang nhớ tới A lúc này?


Vậy là cũng đã ba tháng rồi A nhỉ, kể từ cái ngày mà A đã nói "hai ta đường ai nấy đi". E đã cố để quên đi, cố thôi không nghĩ đến A. Thế nhưng những hình ảnh thân thuộc về A nó cứ mãi đeo bám tâm trí E không thôi. Trái tim E, nó đã khó bảo và ngốc nghếch rồi thì thôi. Đằng này, tâm trí E, nó cũng trở nên điên loạn và mù quáng. Có lẽ vì A đã từng là một phần không thể thiếu trong E.

Đêm nào cũng thế, E nằm mà không tài nào chợp mắt được, E lại thả mình vào quá khứ, lại nghĩ về A, nhớ về những kỉ niệm đã qua, nghĩ về hiện tại rồi lại nghĩ đến tương lai. Nó đã trở thành cái vòng lặp, như một thói quen của E. E không biết phải mất bao lâu nữa trái tim này mới thôi nhói buốt mỗi khi có ai đó vô tình nhắc đến tên A.

A à, phải chăng vì duyên hai ta quá mỏng nên tình đôi ta đã sớm tan? Phải chăng chúng ta đã đến với nhau vì bị nỗi cô đơn bủa vây lâu ngày nên đã vội vàng nắm lấy một bàn tay lạ? Hay phải chăng tình yêu mà E đã dành cho A không đủ lớn để có thể chiếm trọn được trái tim A? Khi mà E nhận ra A là lẽ sống của đời E, là nơi để E đặt trọn niềm tin yêu, là nơi giúp E tìm thấy sự bình yên trong tâm trí thì cũng là lúc E biết hai ta đã không còn thuộc về nhau nữa rồi. 


Khi A nói lời chia tay, mặc dù đã được chuẩn bị tâm lý, nhưng E vẫn rất sốc. E không tin vào những gì mình đang nghe, những gì đang trông thấy. Tai E ù đi, mắt E nhòe lại, môi E run lên từng cơn, tim E quặn thắt và đôi chân thì không thể nào đứng vững được nữa rồi. A đã đặt dấu chấm hết cho bài hát mang tên tình yêu diệu kỳ của chúng ta.

Thế giới này quả thực quá rộng lớn, gặp nhau đã khó, để giữ được nhau lại khó muôn phần. Một khi đã quay lưng đi thì xem như chúng ta sẽ lạc mất nhau mãi mãi. A nói, biết đâu một ngày nào đó ông trời sẽ lại cho ta gặp nhau lần nữa. Nhưng không đâu A à, A có biết rằng hạnh phúc đã đánh mất thì sẽ chẳng bao giờ tìm lại được? Duyên đã qua là duyên hết, tình qua rồi tình cũng hóa hư vô.

Chúng ta phải cám ơn những nỗi đau, những vấp ngã đã giúp ta trưởng thành hơn. E của sau này sẽ chẳng còn ngây thơ ngốc nghếch bất chấp tất cả, hy sinh nhiều thứ để đặt trọn tình yêu của mình cho một ai khác tương tự như A nữa. Một trái tim vụn vỡ sau câu chuyện tình tan. Dù cho thời gian kia có kì diệu tới đâu thì cũng không thể nào trả lại cho e trái tim vẹn nguyên của thuở ban đầu. Chỉ là một trái tim chắp vá với chi chít những vết thẹo.


Tình yêu giống như những hạt cát trong lòng bàn tay. Xòe tay ra cát sẽ ở lại, E càng nắm chặt cát càng trôi đi. E đã làm hết khả năng, làm tất cả những gì có thể nhưng E vẫn để A vuột khỏi tầm tay. Nếu như trước đây, mỗi khi E khóc thì A lại ôm chặt lấy E và khẽ nói "E khóc A đau". Ngay lập tức E đã thôi thút thít rồi nhìn A cười hồn nhiên như con điên. Còn giờ đây, E sẽ không để cho những giọt nước mắt tuôn rơi về những chuyện không đâu vào đâu, về một người không xứng đáng với tình cảm mà E dành cho họ. E sẽ cố quên A, tập yêu bản thân, cố gắng sống thật tốt, sẽ cười nhiều hơn, sẽ dành sự quan tâm của mình cho những việc thực sự có ý nghĩa.

Tình yêu là thứ có thể nắm ở trong tay nhưng lại sống ở trong tim. E chấp nhận buông tay, chấp nhận để A rời xa. Để có cơ hội nói lời xin lỗi với bản thân. Để kết thúc những tháng ngày sống trong buồn đau và nước mắt. Để có thể bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, một cuộc sống không cần có A bên cạnh. Để A đến với hạnh phúc mà A đã lựa chọn. Để tình yêu của chúng ta vùi chôn trong quá khứ.

Cho e được nhớ đến A một lần này nữa thôi A nhé...
Và E sẽ cố quên A mãi mãi, dù cho vẫn yêu A thật nhiều...
Chúc A luôn hạnh phúc.
<LTD>
-----------------------------------------------------------------------------"""

0 nhận xét:

Đăng nhận xét